Ngôn ngữ khác: English

Đông Kinh: Tôi đã nhận nuôi một cô gái vô gia cư (1-156) .

Chương 34: Khoảnh khắc dịu dàng giữa những nụ hôn. [33]



Tóm tắt

Trong chương này, Cung Trạch Chân Kỷ và Trạch Sơn Xuân Dã đã có một khoảnh khắc ngọt ngào cùng nhau. Khi Trạch Sơn Xuân Dã cảm nhận được sức mạnh của Chân Kỷ đang yếu đi, anh lập tức tiến lại gần và quyết định hôn cô. Cung Trạch Chân Kỷ, sau một chút do dự, đã đồng ý và nhắm mắt lại, để cho Trạch Sơn Xuân Dã hôn mình. Cảm xúc hồi hộp và ngọt ngào làm cô quên đi mọi suy nghĩ khác. Trạch Sơn Xuân Dã cũng cảm thấy ngạc nhiên và không rời mắt khỏi cô, mặc dù trong lòng anh hiểu những lo lắng mà cô có thể đang trải qua. Sau lần hôn đầu tiên, họ tiếp tục hôn nhau một lần nữa, không khí trong phòng trở nên lãng mạn hơn. Cung Trạch Chân Kỷ cảm thấy hồi hộp và phấn khích, trong khi Trạch Sơn Xuân Dã hoàn toàn tận hưởng từng phút giây bên cô. Đồng thời, chương cũng chuyển sang Cung Trạch Chân Nãi, người đang chăm sóc một chú mèo hoang ở công viên. Chân Nãi suy nghĩ về quá khứ của mình với Trạch Sơn Xuân Dã và cảm xúc của cô về mối quan hệ đã qua. Chân Nãi khao khát có một mối quan hệ tốt đẹp hơn với Xuân Dã, và cô tự nhủ với bản thân rằng mọi thứ sẽ dần tốt lên, mặc dù có những lo lắng về việc Chân Kỷ đã bỏ nhà ra đi. Cuối cùng, cảnh tượng chuyển từ những chia sẻ ngọt ngào giữa Chân Kỷ và Xuân Dã sang tâm tư của Chân Nãi, cho thấy một bức tranh tổng thể về các mối quan hệ và cảm xúc đang đan xen giữa hai chị em.

Nội dung

Loading...