Ngôn ngữ khác: English
Đông Kinh: Tôi đã nhận nuôi một cô gái vô gia cư (1-156) .
Chương 33: Chân Kỷ của hình phạt. [32]
Tóm tắt
Trong chương này, Trạch Sơn Xuân Dã đang cân nhắc về các nhiệm vụ mà anh cần hoàn thành để nhận phần thưởng từ hệ thống. Sau cuộc gọi tối qua với Cung Trạch Chân Nãi, anh cảm thấy mình không nên tiếp tục suy nghĩ về mối quan hệ phức tạp giữa ba người. Thay vào đó, anh quyết định dành thời gian viết sách và thư giãn trước giờ ăn tối. Khi đi ra phòng khách để hỏi Chân Kỷ về món ăn, anh thấy cô đang ngủ say trên sofa trong tư thế không thanh lịch. Quyết định không đánh thức cô nhưng muốn “trừng phạt” cô vì đã không rửa máy làm kem, anh tìm cách sử dụng việc ấn chân như một hình phạt nhẹ. Khi anh thực hiện, Chân Kỷ bất ngờ tỉnh dậy, phản ứng của cô từ ngạc nhiên chuyển sang nhạy cảm, tạo ra bầu không khí vừa hài hước vừa lúng túng. Trạch Sơn Xuân Dã khám phá ra rằng cô rất nhạy cảm ở lòng bàn chân, và từng động chạm đều khiến Chân Kỷ cảm thấy vừa khó chịu vừa thú vị. Cuộc chơi của họ tiếp tục diễn ra trong một không gian riêng tư, với những lời nói và cảm xúc được trao đổi tinh tế, tạo nên sự kết nối đặc biệt giữa hai nhân vật.Nội dung
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương
Loading...