Ngôn ngữ khác: English
Đông Kinh: Tôi đã nhận nuôi một cô gái vô gia cư (1-156) .
Chương 62: Quả thật không thể kiềm chế, khoảnh khắc rung động. [61]
Tóm tắt
Chương này xoay quanh cuộc sống hàng ngày của Trạch Sơn Xuân Dã và Cung Trạch Chân Kỷ. Sau khi đi siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn, Trạch Sơn Xuân Dã quyết định trổ tài làm món ăn Trung Quốc truyền thống, nhằm cải thiện nhận thức của Cung Trạch Chân Kỷ về ẩm thực, khi cô có những hiểu lầm về món ăn như đậu hũ Mapo. Khi thanh toán, Cung Trạch Chân Kỷ thể hiện sự băn khoăn về việc mua một sản phẩm phòng tránh, dẫn đến những hiểu lầm hài hước về việc chỉ định trách nhiệm và mong muốn của họ. Sự tương tác giữa hai nhân vật thể hiện sự đáng yêu và tự nhiên trong mối quan hệ của họ. Sau khi trở về nhà và nấu ăn xong, Trạch Sơn Xuân Dã tận hưởng thời gian tắm thư giãn, trong khi Cung Trạch Chân Kỷ thì nhận thấy sự khác biệt trong tính cách của họ. Trạch Sơn Xuân Dã tiếp tục công việc viết lách, gửi bản thảo đến biên tập viên và tự đặt cho mình một bút danh vốn có liên quan đến tên thật của mình. Bhững suy nghĩ về sự phát triển nghề nghiệp và tình hình học tập cũng xuất hiện khi anh chuẩn bị tham dự một sự kiện võ đường. Sự tương tác giữa anh và bạn học Phong Thi Chức tạo ra một bầu không khí nhẹ nhàng và vui vẻ, khi cả hai cùng nhau đến địa điểm võ đường Tokyo. Chương khéo léo kết hợp giữa các tình huống hài hước, tâm tư và dự định của các nhân vật, làm nổi bật mối quan hệ và sự phát triển của họ trong bối cảnh văn hóa Nhật Bản.Nội dung
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương
Loading...