Ngôn ngữ khác: English
Đông Kinh: Tôi đã nhận nuôi một cô gái vô gia cư (1-156) .
Chương 60: Con đường tự cứu rỗi và trừng phạt. [59]
Tóm tắt
Chương này xoay quanh cuộc trò chuyện giữa Trạch Sơn Xuân Dã và Phong Thi Chức về khái niệm "tự cứu rỗi". Trạch Sơn Xuân Dã giải thích rằng nhiều tác giả văn học truyền thống mong muốn nâng cao bản thân qua việc viết về tự cứu rỗi, điều mà Phong Thi Chức cảm thấy tương đối thú vị hơn so với tiểu thuyết tình yêu thuần túy. Phong Thi Chức thể hiện suy nghĩ của mình rằng cô thiên về việc tự trừng phạt hơn là tự cứu rỗi. Điều này khiến Trạch Sơn Xuân Dã suy ngẫm rằng trừng phạt luôn để lại vết thương, trong khi tự cứu rỗi có thể giúp vượt qua được bóng ma tâm lý. Cuộc trò chuyện dần đi sâu vào việc giải quyết những vấn đề tâm lý của Phong Thi Chức, cho thấy cô đang cố gắng đối mặt với quá khứ của mình thay vì trốn chạy. Cuối cùng, Trạch Sơn Xuân Dã chia sẻ một câu trong cuốn sách của mình, khuyến khích cô hãy cố gắng mỉm cười thay vì tự trừng phạt bản thân. Phần hai của chương chuyển sang bữa tiệc mà Vĩnh Đảo Hoảng Dụ tổ chức, nơi anh công khai tỏ tình với Cung Trạch Chân Nãi. Tuy nhiên, tình huống trở nên căng thẳng khi Chân Kỷ, em gái của Chân Nãi, không đồng tình và lên tiếng phản đối. Trạch Sơn Xuân Dã, có mặt tại bữa tiệc, lên tiếng bảo vệ Chân Kỷ, khẳng định rằng chàng trai có quyền tự do theo đuổi người mình thích mà không kéo theo người khác. Kết thúc bữa tiệc, Xuân Dã công khai tuyên bố tình cảm với Chân Kỷ, khiến cô vui mừng và quyết tâm yêu đương một cách mãnh liệt bất chấp những lo ngại từ mọi người xung quanh.Nội dung
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương
Loading...