Ngôn ngữ khác: English
Thiểu Nữ Tiến Hóa Luận (1-565).
Chương 289: "Tu Hành Đau Khổ Nhưng Vui Vẻ". [288]
Tóm tắt
. Thiên Âm chịu đựng cơn đau và mệt mỏi, từng bước đi cẩn thận về phía trước. Dù đoạn đường không dài, cô vẫn cảm thấy thời gian trôi qua lâu. Khi nghe Ca San Đức Lạp nói rằng không có sự giải phóng nào, cô cảm thấy thất vọng nhưng dần quen với cơn đau. Cô nhận ra rằng việc vượt qua khó khăn mang lại cảm giác thỏa mãn và nâng cao bản thân. Cuối cùng, họ đến một trang viên lớn mang phong cách châu Âu thế kỷ 19, nơi yên tĩnh và sạch sẽ, mặc dù không có người ở. Ca San Đức Lạp tính toán thời gian ở đây và cảm thấy thích nghi với không gian yên tĩnh. Cô đã thiết kế một chiếc váy chật chội gọi là "Hobble-dresses" cho Thiên Âm, khiến cô chỉ có thể di chuyển một cách hạn chế. Dù chiếc váy rất nghiêm khắc, Thiên Âm lại cảm thấy thích thú với cảm giác bị ngăn cách và khép kín, coi đó là một quá trình tu luyện. .Nội dung
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương
Loading...