Ngôn ngữ khác: English
Tự trói mình trong cấm địa năm trăm năm, ta làm Tán tu, ngươi khóc làm gì?
Chương 26: Những hàng rào điêu khắc và bậc thang ngọc vẫn còn đó, chỉ có điều gương mặt đỏ thắm đã đổi thay. [25]
Tóm tắt
Cố Tu thời thơ ấu rất đáng yêu, thông minh và ngoan ngoãn, có khả năng giao tiếp tốt từ khi còn nhỏ. Cậu thể hiện tài năng nổi bật trong tu luyện và luôn tốt với các sư tỷ, nhớ ngày sinh và chuẩn bị quà cho họ. Những kỷ niệm đẹp về Cố Tu khiến các sư tỷ cảm thấy ấm áp, nhưng cũng đặt ra câu hỏi về sự thay đổi của cậu sau năm trăm năm trong cấm địa. Họ bắt đầu nhận ra rằng, mặc dù ký ức về Cố Tu rất tốt đẹp, nhưng hiện tại cậu đã khác xưa. Niệm Triều Tịch cảm thấy đau lòng khi nghĩ về Cố Tu, và khi nhìn vào gương, cô thấy hình ảnh cậu với mái tóc bạc, thể hiện sự trong sáng và mong đợi. Tuy nhiên, khi Cố Tu trở về, không ai trong các sư tỷ có mặt để chào đón cậu, dẫn đến sự xấu hổ và cảm giác tội lỗi về việc không quan tâm đến cậu. Cuối cùng, họ quyết định tiếp tục quan sát và chờ đợi phản ứng của Cố Tu.Nội dung
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương