Ngôn ngữ khác: English
Đông Kinh: Tôi đã nhận nuôi một cô gái vô gia cư (1-156) .
Chương 21: Ảo giác ngọt ngào: Món tráng miệng hương rượu. [20]
Tóm tắt
Trong chương này, Trạch Sơn Xuân Dã và Cung Trạch Chân Kỷ đến một nhà hàng. Trạch Sơn Xuân Dã nhận thấy Cung Trạch Chân Kỷ vẫn còn do dự về việc ăn uống nên đã nhẹ nhàng đẩy nàng vào trong. Nhân viên phục vụ nhận nhầm Cung Trạch Chân Kỷ là chị gái nàng, khiến nàng cảm thấy khó chịu. Mặc dù khúc mắc, Cung Trạch Chân Kỷ quyết định gọi những món ăn mà Chân Nãi, chị gái của mình, thích, nhằm thể hiện sự cạnh tranh với chị. Trạch Sơn Xuân Dã, để làm dịu tình hình, đã chọn gọi những món khác, không phải món yêu thích nhất của Chân Nãi, với hy vọng Cung Trạch Chân Kỷ sẽ cảm thấy thỏa mãn nhưng không gây thêm căng thẳng. Trong khi đó, Cung Trạch Chân Kỷ cũng bày tỏ sự quan tâm tới món rượu vang đắt tiền, nhưng Trạch Sơn Xuân Dã đã khuyên không nên gọi vì cả hai chưa đủ tuổi uống rượu. Sau đó, một món tráng miệng đặc biệt được phục vụ miễn phí do nhà hàng dành tặng cho khách quen, mà thực tế là để bù đắp cho sự cố mà Trạch Sơn Xuân Dã từng gây ra khi làm vỡ cốc. Điều này làm anh cảm thấy áy náy. Cuối chương là phần về kỹ thuật massage mà Trạch Sơn Xuân Dã thực hiện với Cung Trạch Chân Kỷ. Anh đã sử dụng tất cả những gì mình biết về massage và nhờ sự hỗ trợ của một hệ thống, anh đã có những thao tác khá thuần thục. Cung Trạch Chân Kỷ không thể kìm nén cảm xúc của mình, và từ sự kích thích trong quá trình massage, nàng cảm thấy vô cùng thoải mái nhưng cũng rơi vào trạng thái hỗn loạn vì những cảm giác mới lạ mà Trạch Sơn Xuân Dã mang lại.Nội dung
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương
Loading...