Ngôn ngữ khác: English
Tự trói mình trong cấm địa năm trăm năm, ta làm Tán tu, ngươi khóc làm gì?
Chương 155: Cây thông này năm xưa chỉ cao khoảng nửa trượng, mà giờ đây đã vươn mình như một chiếc ô che mát. [154]
Tóm tắt
Một con bướm trắng tinh khiết, biểu tượng của sự sống lại, tìm kiếm người mà nó yêu thương sau khi trở về từ cõi chết. Dù trải qua nhiều khó khăn, bướm vẫn không từ bỏ hy vọng, nhưng cuối cùng chỉ tìm thấy một ngôi mộ cô độc. Khi chấp nhận số phận, bướm hấp thụ sức sống từ môi trường xung quanh và biến thành Bạch Thiều, một người đàn ông trong bức tranh. Anh trở về nhưng không có niềm vui, chỉ có nỗi buồn. Sau đó, Bạch Thiều uống rượu và nhớ về người yêu. Cuối cùng, anh quyết định vào Trường Sinh Sơn để tìm lại nàng, bất chấp nguy hiểm. Trước khi đi, anh để lại cho Cố Tu một bình rượu và một vật có thể tổn thương Đế Tôn, thể hiện quyết tâm và sự chuẩn bị cho hành trình sắp tới.Nội dung
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương