Ngôn ngữ khác: English

Kinh Dị: Tôi Chỉ Bán Nhà Có Ma.

Chương 152: Thất Gia Không Ổn. [152]



Tóm tắt

Tôi bị thương nặng, tưởng chết nhưng lại tỉnh dậy trên giường bệnh. Tôi không bị thương nội tạng, chỉ là ngoại thương và mất máu. Khi nhớ về cái chết của Đỗ Vũ Vi, tôi hiểu rằng mình không phải là Trần Mặc mà là Lý Phù Quang. Sau đó, tôi hỏi về An Ninh nhưng biết cô ấy đã rời đi. Tống Hiểu Thiên, bạn tôi, bị thương nặng hơn nhưng vẫn tỏ ra mạnh mẽ. Chúng tôi lo lắng cho Triệu Lão Thất, người đã bị thương nặng và cần máy thở. Khi nói chuyện với ông, tôi phát hiện ông có phản ứng khi nghe Tống Hiểu Thiên nói, điều này khiến tôi hy vọng ông vẫn có thể hồi phục.

Nội dung

Loading...