Ngôn ngữ khác: English

Tướng Quân Đại Tống.

Chương 112: Khóc ngất trong từ đường. [111]



Tóm tắt

. Vương Ninh An nhớ một câu nói về việc con người không thể che giấu bản chất xấu. Mặc dù có thể thảo luận với các quan lại, anh lại khó khăn khi đối diện với những học sinh trẻ. Âu Dương Tu, một học sinh xuất thân nghèo khó, tin rằng tri thức chỉ đến từ sự chăm chỉ, không phải từ dòng dõi. Trong khi đó, Vương Ninh An không cảm thấy hứng thú với việc học tập nghệ thuật mà chỉ muốn chuẩn bị cho chiến tranh. . Học viện Lục Nghệ của Âu Dương Tu được đặt ra những quy định nghiêm ngặt: học sinh phải mặc đồng phục giống nhau, không được mang tài sản, và phải làm việc trên đất trồng rau để tự cung cấp thực phẩm. Điều này khiến cho những học sinh nhà giàu như Hàn công tử cảm thấy cực khổ. Trong khi Hàn công tử bực tức về điều này, Vương Ninh An đang cùng gia đình ăn Tết. Anh tặng quà cho em trai và nhận ra tình cảm phức tạp với một cô gái tên Dương Hi. Vương Ninh An không biết phải làm gì về việc kết hôn, nhưng anh vẫn quyết định tặng đường phên cho Dương Hi. Thời gian trôi qua, Vương gia bắt đầu xây dựng lại nhà thờ với quy mô lớn. Tôn hiệu “Trung Liệt” được truy tặng cho Vương Quý lão tướng quân, thể hiện sự trung thành và dũng cảm. Công trình tiến triển nhanh chóng, và khi thợ thủ công nghỉ ngơi vì mưa, họ phát hiện một người khóc bên bức tượng, tạo nên không khí cảm động trong khuôn viên nhà thờ. Vương Lương Quý, thành viên của gia đình Vương, cảm thấy áp lực trước sự thay đổi và phải chứng tỏ bản thân trong một gia đình đang nổi bật hơn. .

Nội dung

Loading...