Ngôn ngữ khác: English

Đông Kinh: Tôi đã nhận nuôi một cô gái vô gia cư (1-156) .

Chương 11: Say sưa và kỳ ngộ. [10]



Tóm tắt

Chương bắt đầu với sự hoảng loạn của Trạch Sơn Xuân Dã khi nhận cuộc gọi từ mẹ, nhưng Cung Trạch Chân Kỷ lại không nhận ra tình huống căng thẳng và trở nên thô bạo khi nhắc đến Chân Nãi. Khi Trạch Sơn Xuân Dã ra hiệu cho cô im lặng, Chân Kỷ không để ý và nhẹ nhàng ngậm ngón tay của anh vào miệng, gây ra một tình huống ngượng ngùng. Mặc dù Trạch Sơn Xuân Dã lo lắng về cuộc gọi từ mẹ, nhưng tình hình với Chân Kỷ ngày càng trở nên căng thẳng khi cô say rượu và có hành động gần gũi. Cuối cùng, Trạch Sơn Xuân Dã quyết định cúp máy và đưa Chân Kỷ về nhà nghỉ ngơi. Anh nhận thấy cô rất say và có thể ngã lúc nào cũng được, nên đã đỡ cô lên và đưa vào phòng khách, nơi khá lộn xộn. Sau đó, anh nhẹ nhàng đặt cô xuống giường và kéo chăn che khuất thân hình cô, rồi vội vã rời khỏi phòng vì sợ sẽ xảy ra chuyện bất ngờ trước cuộc hẹn với Chân Nãi. Khi trở lại phòng khách, Trạch Sơn Xuân Dã nhận thấy Chân Kỷ đã uống hết rượu mà anh chuẩn bị, khiến anh lo lắng về phản ứng của cô khi tỉnh dậy. Anh bắt đầu suy ngẫm về các kế hoạch kiếm tiền và công việc trong tương lai, quyết định ghi chép một vài nhiệm vụ ngắn hạn và dài hạn trong cuốn sổ tay của mình. Cuối cùng, anh lựa chọn nghỉ ngơi trước khi gặp Chân Nãi vào buổi tối.

Nội dung

Loading...